Xa rồi thuở mộng mơ - Chương 19 (chương cuối)
[
Uyển Thư lờ mờ đoán Fujikawa muốn nói gì . Cô im lặng cân nhắc xem mình phải đối phó thế nào .Giờ đây , cô cảm thấy Fujikawa không phải hời hợt hay tính tình cởi mở như cô nghĩ
Xa rồi thuở mộng mơ - Chương 18
[
Uyển Thư cô nguẩy đầu đi chỗ khác:
− Đừng đi quá xa như vậy Yoshihiro. Yoshihiro ngẩng lên, nhưng đôi mắt không rời khỏi khuôn mặt cô:
− Cô không yêu tôi? − Tôi không biết. Tôi không thể trả lời ngay được. − Tại sao? Uyển Thư! Tôi không tin cô không bị tôi khuất phục. − Sao anh có thể nóng nảy thế, gần như không còn là anh nữa. − Tôi như vậy sao? Yoshihiro nói và buông tay xuống, cái nhìn rừng rực như dịu đi. Thấy anh như vậy, Uyển Thư đỡ ngại hơn. Cô đứng nhích ra, nói một cách trầm tĩnh:
− Đừng đi quá xa như vậy Yoshihiro. Yoshihiro ngẩng lên, nhưng đôi mắt không rời khỏi khuôn mặt cô:
− Cô không yêu tôi? − Tôi không biết. Tôi không thể trả lời ngay được. − Tại sao? Uyển Thư! Tôi không tin cô không bị tôi khuất phục. − Sao anh có thể nóng nảy thế, gần như không còn là anh nữa. − Tôi như vậy sao? Yoshihiro nói và buông tay xuống, cái nhìn rừng rực như dịu đi. Thấy anh như vậy, Uyển Thư đỡ ngại hơn. Cô đứng nhích ra, nói một cách trầm tĩnh:
Xa rồi thuở mộng mơ - Chương 17
[
Bây giờ thì thần kinh không đứt, nhưng tim không đau. Cô nghìn lần hối hận vì đã để mình đi quá xa. Lẽ ra cô đã không nên quay lại đây. Mải suy nghĩ miên man, Uyển Thư không hay dì Năm đang nói gì. Cô cũng không để ý cả việc mình đi lên mà không nói gì với dì Năm. Uyển Thư trở lên phòng làm việc. Cô làm việc mà đầu óc cứ để đâu đâu. Đã mấy lần cô định gọi cho Yoshihiro, nhưng rồi lại thôi. Tự ái không cho phép cô quan tâm kiểu đó. Hết giờ làm việc, cô vẫn không thấy anh. Cô đành dọn dẹp ra về. Vừa về đến nhà, Uyển Thư chợt nghe tín hiệu máy. Cô vội vã dựng xe, lấy máy ra nghe.
Xa rồi thuở mộng mơ - Chương 16
[
Yoshihiro và Uyển Thư đứng trên boong tàu. Cả hai tì tay lên lan can, ngắm dãy đèn phía trên bờ. Chiều nay hết giờ làm, Yoshihiro đã rủ Uyển Thư đến đây ăn tối. Cả anh và cô rất thích đi chơi trên sông thế này, thường là tối thứ bảy mỗi tuần. Dần dần cả hai coi như thói quen Uyển Thư khép hai vạt áo che bớt gió.
Xa rồi thuở mộng mơ - Chương 15
[
Anh bật cười thành tiếng:
− Mà Hồng Nga có cố gắng mấy đi nữa, coi ra cũng không đạt được gì đâu.
− Mà Hồng Nga có cố gắng mấy đi nữa, coi ra cũng không đạt được gì đâu.