Nhưng đến lượt Thuận đến quấy rầy Hạ An, mà còn mạnh mẽ hơn thế. Anh ta làm cô bất ngờ đến mức không phản kháng được. Chiều nay cô ở lại hơi muộn và gần như là người về sau cùng. Khi cô vừa xuống phòng tiếp tân thì đã thấy anh ta ngồi ở đó. Anh ta đứng lên, đi về phía cô:

- Tôi có chuyện cần nói với An, đi theo tôi.
Hạ An đứng dậy, vươn vai làm vài động tác thư giãn. Cô rời bàn đi ra ngoài lấy nước uống. Khi cô trở lại định ngồi vào bàn làm việc tiếp, thì bỗng ngồi thẳng lên, kinh ngạc nhìn màn hình. Nó đang chậm rãi hiện lên những câu "I love you, Hạ An" bằng chữ màu đỏ mềm mại. Hạ An nhớ mình đã chỉ cho hai chữ "Hạ An" xuất hiện khi máy nghĩ thôi mà.
Ở nhà thì gặp bà vợ, đến công ty thì gặp ông chồng, vừa bước vào Hạ An đã gặp Tính, anh ta hỏi:

- Em ăn sáng chưa An?

- Ăn rồi.
Anh và Huân rời quán. Người nào về nhà người nấy. Vừa bước vào phòng khách anh đã nghe chuông reo từng hồi. Anh vội đi nhanh tới cầm máy.

- Alô!
Một tuần sau Phong đến đón Hạ An đi sinh nhật. Buổi tối cô đã chuẩn bị sẵn và ngồi dưới phòng khách chờ anh. Khi Phong tới, vô tình hai người đứng đối diện với chiếc gương treo ở góc phòng. Hạ An kéo tay anh lại, tò mò đứng nhìn. Bắt buộc Phong phải ngó vào đấy.
Phân trang 20/21 Trang đầu Trang trước 15 16 17 18 19 20 21 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]