Rồi cô đứng lên, ra ngoài. Ông Hưng và bà Hạnh chỉ ngồi im trầm ngâm. Ai cũng hãy còn bất ngờ trước phản ứng kỳ lạ và quyết liệt của Minh Trang.
Minh Trang thay đồ chuẩn bị đi sớm. Cô làm mọi việc một cách nhẹ nhàng vì sợ chồng thức giấc. Hôm qua Hoàng Quân về khuya quá, có lẽ công việc anh rất bận nên mệt mỏi.
Tiếng hét chói tai của Kháh Ngọc làm cô giật mình quay lại. Cô nàng đang vỗ tay cổ vũ một tay đua phóng vụt qua, có lẻ là bạn của cô ta. Cô ta khoái chí tới nổi ôm lấy Hoàng Quân mà nhảy cẩng lên. Anh cũng vỗ vai cô đáp lại. Minh Trang thấy cảnh đó chướng vô cùng. Mặt cô xụ xuống như chim ục, vậy mà anh chàng Quốc Minh vẫn tỉnh bơ. Cái tên ấy không biết tức là gì hay sao ấy.
Hôm sau cô đến nhà Hoàng Quân với gương mặt đằm đằm dằn dỗi. Khi cô đến thì Hoàng Quân đang ngồi trước máy tính. Anh làm ngơ như không thấy cô đến. Mọi ngày thì nghe tiếng mở cửa là anh nhìn ra rồi cười chào. Hôm nay vẻ phớt lờ đó làm Minh Trang thấy ghét. Thế là cô không thèm chào lại. Mà im ỉm lo dọn dẹp như mọi ngày.
“Cô ta nói chuyện như người lớn vậy, nhưng không biết cô ta có hiểu hết mình nói gì không” - Hoàng Quân nghĩ thầm và nhìn nhìn cô bé. Vẻ mặt cô ta làm anh biết cô ta chẳng hiểu gì nhiều, tự nhiên anh cười một mình. Và nghiêng nghiêng đầu như suy nghĩ:

-Thì đây cũng là chuyện làm tôi quan tâm đó thôi.
Phân trang 6/21 Trang đầu Trang trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]