Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy không nhớ mình về nhà bằng cách nào, cô buông cặp rồi nằm vật ra gường, mắt nhìn đăm đăm lên trần nhà lặng lẽ khóc. không ngờ chiều nay mình trải qua hai cú xốc nghiệt ngã như vậy. Tự nguyện dâng hiến rồi liền đó bị sỉ nhục, hất bỏ. Khoa mà cũng cư xử với cô như vậy thì trên đời này cô còn biết tin ai.
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy buông cặp xuống thảm cỏ. Quay lại ôm cổ Minh Khoa cười hớn hở :

- Thích quá, lần đầu tiên em với anh ở một chổ không có ai. Thật là tuyệt ! Chưa có khi nào em thấy thích thú như vậy. Sao trước đây anh không đưa en đến đây.
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy ôm cặp vào nhà. Thấy Trọng Đan ngồi ở salon, cô cúi gằm mặt đi thẳng lên lầu. Nhưng hắn đã nhanh chân chặn cô lại :

- Thế nào cô bé ? làm gì mà trốn anh dữ vậy ?
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy ôm cặp trước ngực dè dặt đi bên cạnh Khoa. Cả hai ngồi xuống băng đá, Khoa nhìn hơi lâu vào đôi mắt cô :

- Lúc nảy em bảo bạn em nói bậy là em chết. Không lẽ em sợ cả anh nữa sao ?
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Tú Vân nằm nhắm mắt thư giản. Trong khi Đan Thụy tò mò nhìn các loại hộp mỹ phẩm chất dọc trên bàn phấm. Ước gì cô có được cây son thì thích biết mấy.
Phân trang 129/154 Trang đầu Trang trước 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]