Lần đầu tiên Đông nhận ra rằng đối phó với cuộc sống không đáng sợ bằng đối phó với mâu thuẫn trong gia đình. Vì anh không thể trắng taỵ Mà nếu sự việc bắt buộc anh cứng rắn thì cũng có 1 chút đau lòng.
Buổi trưa , trời nắng chang chang. Vừa mệt vừa buồn khổ khiến Hạnh Phương thấy mình thật bi đát. Cô không phân tích được những cảm xúc lẫn lộn. Chỉ thấy mình vô cùng khổ sở và cô để nước mắt lã chã , mặc cho mình đang ở ngòai đường.
Trước ngày Noel , con đường bên hông nhà thờ Đức Bà có vẻ nhộn nhịp bởi những quầy bán thiệp , nhất là vào buổi tối . Ngoài những quầy bán chuyên nghiệp còn có các cô cậu sinh viên đứng chen bên đường vẫn với số lượng đông đáng kể . Thỉnh thoảng , các cô cậu bị các quầy cự nự đuổi đi , nhưng rồi đâu lại vào đấy.
Thúy San xếp các giấy tờ vào bìa , quăng qua một bên , rồi gọi lớn :

- Mời Nguyễn Thị Hải hồng.
Giang Đông bước vào quán. Anh chọn một bàn trong ngồi xuống , rồi đưa mắt nhìn Hạnh Phương , nhưng người đến bàn anh lại là cô gái khác. Thấy khách quen , cô ta cười niềm nở :
Phân trang 149/154 Trang đầu Trang trước 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]