Phương Tuấn tắt đèn, bước ra ngoài, không nhìn đến Trúc Vân, anh hỏi trống không:

- Về chưa?
Trúc Vân đẩy cửa bước vào, làm Phương Tuấn phải ngẩng lên nhìn. Nhìn chứ không còn thấy bực nữa. Anh đã quen với cách ra vào tùy tiện của cô từ lâu. Ban đầu thì có bực một chút, nhưng riết quen. Vả lại Trúc Vân cũng là bà chủ của công ty, cô có quyền ra vào bất cứ chỗ nào cô thích, bắt phải gõ cửa thì có vẻ áp đặt quá.
Trúc Vân cầm lon nước trên tay một cách hờ hững. Đôi mắt đẹp như vẽ của cô nheo lại vì nắng chói. Cô nhìn tư lự ra ngoài xạ Rồi chợt quay lại Quốc Bình. Thấy cái nhìn dò xét của anh. vẻ tư lự biến mất, cô hếch mặt lên:

- Nhìn gì em?
Phương Tuấn quăng chiếc cặp lên bàn, anh vừa định thay áo thì có tiếng đẩy cửa rồi Trúc Vân đi vô:

- Nội bảo huynh xuống ăn luôn.
Phương Tuấn bước vào quán càfẹ Anh chọn chiếc bàn trống ngồi xuống. Khi cô tiếp viên bước đến, anh khoát tay.

- Lát nữa bạn tôi tới sẽ gọi.
Phân trang 26/154 Trang đầu Trang trước 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]