Trúc Vân mệt mỏi đi lên lầu, bước vào phòng tân hôn. Mọi người trong gia đình cũng từ nhà hàng về. Phương Tuấn còn ở dưới nhà giải quyết chuyện gì đó, cô không buồn quan tâm.
Trúc Vân mặc bộ áo cô dâu màu trắng, cô đứng nhìn mình trong gương với tâm trạng tò mò hơn là thưởng thức sắc đẹp của mình. Không hiểu sao, đến lúc này cô thấy một nỗi buồn mơ hồ, khi ý thức mình có chồng
Phương Tuấn đứng trước gương chỉnh lại cổ áo. Anh vừa quay người định đi ra thì bà Chín bước vào

- Sao sáng nay con đi làm sớm vậy?
Trúc Vân theo ba mẹ bước vào một phòng nằm đối diện với nhà thủy tạ. Gia đình ông Phương đang chờ ở đó. Thấy mọi người bước vào, họ lịch sự đứng dậy chào. Ông Phương bắt tay ông Tân một cách vồn vã và thân mật, y như họ đã quen nhau từ mấy kiếp trước. Còn hai người phụ nữ thì khỏi nói, có vẻ quý nhau lắm dù hai bên chỉ mới gặp nhau lần đầu
Thục Phương xếp lá thư lại cô bỏ trở vào phong bì. Và chống cằm suy nghĩ vẩn vơ. Thư của Diệp Thuý gởi vào từ Nha Trang, con nhỏ đã sinh hơn hai tháng. Nó không nói gì nhiều về mình, chỉ hỏi về cô. "Nếu là tao, tao sẽ chẳng để phí hoài thời gian chờ đợi như thế. Dù anh Duy là anh, nhưng tao vẫn khuyên mày trở về với chồng. Chẳng người nào vị tha với mày hơn anh Ch ương đâu. Ổn định gia đình và có con đi, rồi mày sẽ thấy cuộc sống rất tuyệt vời ".
Phân trang 27/154 Trang đầu Trang trước 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]