Chiêu Dương đi thơ thẩn trong phòng, hết lục lọi áo quần của Chiêu Mai lại ngắm nghía những chiếc áo cưới treo trên tường. Ngày mai là đám cưới của Chiêu Mai. Từ chiều đến giờ họ hàng đến thật đông. Buổi chiều cô đùa giỡn với mấy đứa trẻ dưới sân. Đến tối chẳng biết làm gì, cô quanh quẩn bên Chiêu Mai, tò mò nghịch đồ nữ cô dâu.
Chiêu Dương hồi hộp mở cổng, cô dắt xe thật nhẹ vào nhà. Đứng ở cửa, cô cúi xuống tháo giày rồi cũng thật nhẹ đặt xuống gạch như thể chúng có thể vỡ. Hai mắt cô dáo dác nhìn lên lầu sợ có ai thấy. Dáng điệu cô chẳng khác tên trộm là mấy. Cô rón rén đi lên cầu thang rồi chạy bay vào phòng. Khi biết chắc mình an toàn, cô thở phào nhẹ nhõm.
Chiêu Dương đã thay áo xong. Cô đứng cạnh tủ, tò mò nhìn Chiêu Ly đang quẹt lên mắt các loại phấn xanh, hồng, tím, đỏ... nhìn mà rối cả mắt. Cuối cùng, chịu hết nổi, cô bắt đầu nhăn mặt:

- Nhanh đi chị Ly! Gần bảy giờ rồi kìa.
Sáng nay trời hanh nắng . Ánh nắng ấm áp rất hiếm thấy trong những ngày mưa như mấy hôm nay . Ngày chúa nhật người ta như đổ ra đường nhiều hơn . Quán café ở góc trường đại học khách cũng ngồi đầy các dãy bàn.
Cả tháng nay cô không gặp Khương . Cũng không thể điện thoại , vì bị mẹ theo dõi chặt chẽ . Đến trường thì không dám tìm , mà có tìm cũng không gặp vì thầy chỉ dạy buổi chiều . Sáng nay chịu không nổi , cô phải bỏ học đến nhà thầy . Đi mà có tâm lý như làm chuyện mờ ám , tâm trạng thật nặng nề.
Phân trang 37/154 Trang đầu Trang trước 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]