- Chị nghĩ đi, anh Khang đã muốn chia tay như thế, chị đau khổ níu kéo thì được gì, ngoài sự thương hại, mà cuối cùng thì chẳng đi đến đâu.
Kim Thu bậm môi . Giọt nước mắt chợt rơi xuống , giọng cô nghẹn lại :

- Em không sao đâu
Hoài Khang cầm tay cô siết chặt một cách vô tình :

- Anh về đây vì em , có điều là anh không định nói sớm như vậy . Trước mắt còn những chuyện mà anh chưa giải quyết được.
Diễm Quỳnh ngồi quỳ dưới nề gạch , loay hoay gói quà . Đó là một chiếc sơ mi . Vì cô chẳng biết tặng gì khác , dù đã vắt óc ra suy nghĩ.
- Anh không hề thấy bực tí nào, ngược lại, chỉ sợ em giận.

Diễm Quỳnh nhướng mắt:

- Sao lại giận, anh nghĩ gì lạ vậy ?
Phân trang 42/154 Trang đầu Trang trước 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]