Cô khóc thút thít đến khuya . Rồi loay hoay soạn tập ra học . Phải học lại những ba môn . Trời ơi là trời.

Nhưng giờ thì không còn thời giờ để khóc lóc hay tức tối . Hoài Khang không cứu cô chuyện này th`i cô đành phải tự xoay xở thôi . Cô biết tính anh ghét nhất là chuyện lừa dối . Lúc trước cô tah^''y vậy là hay , nhưng bây giờ lâm trận thì thấy nó đáng ghét chứ không hay ho gì nữa . Nhưng biết làm sao hơn.
Điều tệ hại là , lần này anh không tin cô bỏ cuộc . Anh sợ một ngày nào đó sẽ không giữ được cả cô . Đó là một ý nghĩ đen tối . Nhưng không thể không nghĩ đến.
Buổi sáng trời trong veo . Nắng vàng rực rỡ làm cho không khí có vẻ trong lành hơn . Trên thảm cỏ mịn màng, thỉnh thoảng vài tia nắng lung linh, lay động khi những tàng cây bị gió đưa . Một góc không gian thanh bình, như hoàn toàn cách biệt với tiếng xe cộ bận rộn ngoài đường.
Thành phố tưng bừng đón lễ Noël.

Thanh Thư bận rộn suốt từ buổi sáng. Sáng sớm, cô đã đi chợ chuẩn bị cho bữa tiệc nửa đêm. Năm nay, cô chuẩn bị Noel với tâm trạng náo nức. Vì ngoài chuyện họp mặt bạn bè, cô còn đón Thục Hiền về nước. Hơn một năm không gặp, lúc nào cô cũng nhớ cô em sinh động. Không biết bây giờ Thục HIền thế nào, thay đổi nhiều không?
Tags:

Đêm Noel - Chương 13

[Không rõ 04/08/2011 14:10 | by Hoàng Thu Dung ]
Thục Hiền ngồi dựa vào tường, nhìn những chấn song sắt. Từ lúc bị giam ở đây, thần kinh cô lúc nào cũng căng thẳng đến muốn phát điên. Cô được gọi lên lấy khẩu cung, rồi trở về phòng giam. Chưa bao giờ cô thấy cuộc đời mình bi đát đến vậy Sáng nay, cô được đưa ra phòng ngoài. Lần này Lập Huy đến thăm cô. Mấy ngày nay bị cách ly với gia đình, thấy Lập Huy là cô mừng ứa nước mắt Hiều cô sắp khóc, Lập Huy vội trấn an ngay:
Tags:
Phân trang 44/154 Trang đầu Trang trước 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]