Cửa không đóng, Hương Phi thấy dưới gạch lổn ngổn những mảnh vụn của giấy. Bé Lam đứng trước mặt Vĩnh Tuyên, nước mắt giọt vắn giọt dài. Còn ông thì mặt đỏ bừng:

- Tại sao con xé hình dì Huyền, nói mau ?

-...
Quan hệ dễ chịu giữa cô và Vĩnh Tường kéo dài thêm hai ngày thì Vĩnh Tuyên về. Buổi trưa cô và bé Lam ở trường về thì thấy hai người đang ngồi trong phòng khách. Có cả người phụ nữ tên Huyền. Thấy ba, bé Lam mừng rỡ chạy ào đến ông. Hương Phi chào khách rồi rút lên phòng mình.
Mới sáng mà trời đã mưa. Đúng hơn là mưa suốt từ đêm quạ Và sáng nay vẫn còn bay lất phất. Bầu trời có màu đục, không hứa hẹn nổi một ngày có nắng. Mưa làm cho cây lá trong sân ủ rũ, và không một bóng người đi ra.
Tuyết Vân lái xe vòng vào sân tìm một nơi đậu .Khoảng sân rộng của công ty tối nay trở nên nhỏ hẹp vì những chiếc xe đậu khắp nơi .Cô len lỏi giữa các dãy xe vào phòng khách của công ty .Đèn trong phòng sáng rực và đầy những khách mời .Người ta đứng rải rác thành từng nhóm,tràn cả ra hành lanh .Không có tiếng nhạc .Nhưng tiếng nói cười vẳng ra khoảng sân như hoà vào không khí nhộn nhịp của đường phố trong ngày vào tết.
Chuyến phà sắp rời bến . Những hành khách đi trễ hối hả chạy xuống cho kịp . Thiên Hương cũng vậy . Nhưng khi người khách cuối cùng đã nhảy lên phà rồi,cô vẫn còn đứng tần ngần trên bờ,nhìn chiếc phà tách bến . Cô không có khả năng và cũng không dám nhảy xuống như họ.
Phân trang 55/154 Trang đầu Trang trước 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]