Buổi tối cả gia đình ngồi trong phòng khách . Bà Diệu đã quyết định mở một ''hội nghị'' để bàn về chuyện bồ bịch của Giang Thoại . Cách giải quyết của bà có vẻ lên gân, kỳ cục . Và ông Diệu đã phản đối .. yếu ớt vài câu. Nhưng sao chống được "nghị quyết'' đã đưa ra. Thế là chuyện tưởng chẳng có gì. Nhưng cũng trở nên sự kiện long trọng trong gia đình.
Vũ Thường rời sân khấu. Cô vào phòng thay đồ rồi khoác gỉ lên vai, đi men theo tường ra cửa. Nhưng lúc ngang qua một bàn gần của chợt nghe nhiều giọng gọi cô lai
Một tuần sau

Buổi tối , "lão gia hung thần" của Vũ Thường đang ở nhà bà vợ thứ tự Đó là một căn nhà nằm khuất trong hẻm rộng khu này hoàn toàn yên tịnh. Nhà nào nhà náy thường đóng cửa kín mít, chẳng ai quan tâm đến ai. Có lẻ do đó hung thần chốn nơi đây làm tổ ấm thứ tự Lão đang thả mình trên salon cho "bà tư " đấm bóp, thì chợt có tiếng gõ cửa. Bà Tư nhìn lão một cách lo ngại. Rồi uyển chuyển đứng dậy đi ra cửa
Đêm đã khuya , xa xa tiếng chó sũa vang lại, khuya đong su thinh lặng ban đêm. Giang Thoại và Vũ Thường ngồi dưới sàn, trước mắt là hai tách cafe đã nguội.
Bốn chàng trai rời khỏi nhà hàng. Buổi tiệc cuối năm kéo dài từ chiều đến giờ làm ai cũng say chếnh choáng. Cả bốn uống khá nhiều. Nhất là Giang Thoại. Khuôn mặt anh đỏ như gấc. Đầy hứng khởi. Anh cười nhiều, nói nhiều và pha trò luôn miệng, làm cả bọn cười từng trận không dứt. Đó là cá tính của anh khi có rượu vào người. Nhìn anh lúc say đó ai biết đó làm một thanh niên ít nói, gần như khó gần.
Phân trang 61/154 Trang đầu Trang trước 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]