Từ buổi chạm trán với Mạnh Đán lần đó, Phương Bình chưa có dịp đến nhà Mai Uyên . Cô hầu như trốn nhà ở suốt trên trường . Nếu Mạnh Đán có lên thì cô lấy cớ học bài để đuổi anh về . Đặc biệt là ngày chủ nhật, cô rủ Thảo Chi đi chơi từ sáng sớm . Và Mạnh Đán dù có kiên nhẫn đến mấy cũng không thể ở lại chờ, vì anh cũng không biết bao giờ cô mới chịu về.
Rời khỏi câu lạc bộ thể dục, Thùy Mai đi lang thang trong thành phố đến tối mới về . Cô rất sợ cảm giác cô đơn khi cứ phải quanh quẩn 1 mình trong ngôi nhà rộng thênh thang vắng ngắt, Hứa Vinh chẳng bao giờ về nhà trước 9 giờ, thói quen đó lâu này đã thành lệ mà chẳng ai buồn quan tâm xem nó có khác thường không ?
Phương Bình tìm nhà cô không khó khăn lắm . Anh chưa kịp nhấn chuông thì Mai Uyên đã chạy vội ra đón, cô cười tươi tắn :

- Anh tìm nhà có khó không mà lâu vậy ?
Trong quán, Bình ngồi như bất động trước phin cà phê nhỏ hết từ lúc nào mà không để ý. Chi không phải tìm kiếm lâu, cô và Uyên đều biết rõ thói quen của anh mỗi khi vào quán này. Đó là một góc riêng biệt rấtthích hợp với những ai muốn tìm một thế giới riêng cho mình.
Để chuẩn bị sinh nhật Uy Liêm, Thảo Chi và Mai Uyên phải lập cả một chương trình cho ngày hôm đó. Mẹ Mai Uyên kiếm soát cô rất chặt từ sau ngày Mạnh Đán đến nhà nên cô không còn tự do như trước, đi đâu cũng phải có sự đồng ý của bà, dù cô ở ký túc xá.
Phân trang 63/154 Trang đầu Trang trước 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]