Cô không thấy phía sau cộ Hiệu Nghiêm cười gằn 1 cách giận dữ . Anh không nói gì, nhưng như thế không có nghĩ là buông xuôi cho cô muốn làm gì thì làm.
Thúy Văn ngồi bên cạnh giường bà nội, lâu rồi cô không ghé thăm bà. Cô rất ngại khi qua đây lại gặp chú Út. Ông và ba cô tuy là anh em nhưng lại thù nghịch một trời một vực, cái ghét đó lây sang cả cô . Thúy Văn biết điều đó nên khi nào nhớ bà lắm cô mới xâm mình đến đây.
Xe ra Vũng Tàu thì đã sáng hẳn . Hữu Tri lo sắp phòng cho mọi người, rồi cùng Yến Oanh đi lên phòng mình. Đối diện với phòng anh là phòng của vợ chồng giám đốc. Hữu Tri cố ý chuẩn bị như thé để tiện săn sóc Thúy Văn. Anh biêt cô không thích tắm biển vì rất dễ bị say nắng. Nhưng vì đây là chuyến nghỉ mát của cả công ty nên cô không thể từ chối không đi.
Khi người khách cuối cùng đến tạm biệt cô dâu chú rể, những người trong gia đình cũng lần lượt ra về, chỉ có Hiệu Nghiêm và Thúy Văn ở lại với hai nhân vật chính. Cô dâu có vẻ rất mệt nên khuôn mặt không có lấy nụ cười. Cả chú rể cũng thế. Nếu có chăng là những cái nhếch môi gượng gạo như thể họ bắt buộc đến đây dự lễ cưới của chính mình.
Thúy Văn xuống phòng ăn thì chưa có ai ngoài Hiệu Nghiêm đang ngồi đọc báo. Gần đó là một người đàn ông đang loay hoay dọn bàn ăn. Thúy Văn ngạc nhiên nhìn quanh tìm, nhưng không thấy một người phụ nữ nào, Cô nghĩ vậy là ong ta nấu bếp, lạ thật.
Phân trang 66/154 Trang đầu Trang trước 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]