Vương Lan rời phòng ông Thành, khuôn mặt thanh tú của cô ỉu xìu như con mèo bị cắt râu. Ba mới về hôm qua thì hôm nay lại tìm ra chuyện để mắng cô. Từ đó giờ là vậy, y như rằng mỗi lần ba đi xa về, thì sau khi nhận quà là phải ngồi nghe trách cứ. Mà toàn là những chuyện vặt vãnh cô cho là không đáng. Riết rồi cô cũng không hiểu mình gây ra lỗi gì nữa.
Thúy Phượng nằm ngã người trên chiếc xôpha, ung dung lật từng trang album ngắm nghía. Đây là những ảnh chụp cô và Hoàng Quân trong chuyến đi vịnh Hạ Long vừa rồi.  Giống như đôi vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật, kiểu nào cũng thân mật tình tứ. Cô đã ngắm hàng chục lần, mà mỗi lần nhìn lại vẫn còn phát hiện những cái mới, làm cô không chán mắt.
Tiếng quát tháo làm Minh Trang giật mình mở choàng mắt. Cô chống tay, è ạch ngồi lên, nhìn qua bên cạnh không thấy Hoàng Quân. Cô nhìn lên đồng hồ. Gần một giờ, không ngờ cô đã ngủ lâu như vậy, tối nay thức chờ Hoàng Quân, mệt quá nên cô thiếp đi lúc nào không hay. Nhưng, anh đi đâu mà đến giờ vẫn chưa về?
Rồi cô đứng lên, ra ngoài. Ông Hưng và bà Hạnh chỉ ngồi im trầm ngâm. Ai cũng hãy còn bất ngờ trước phản ứng kỳ lạ và quyết liệt của Minh Trang.
Minh Trang thay đồ chuẩn bị đi sớm. Cô làm mọi việc một cách nhẹ nhàng vì sợ chồng thức giấc. Hôm qua Hoàng Quân về khuya quá, có lẽ công việc anh rất bận nên mệt mỏi.
Phân trang 79/154 Trang đầu Trang trước 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]