Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Không ai trả lời, Đan Thụy chậm chạp đi lên phòng. Cô lấy vài bộ quần áo và mấy quyển thơ. Cô lục khắp trong phòng vẫn không thấy quyển nhật ký đâu. Kinh hoàng sững sốt,cô ngồi phịch xuống gường. Cảm thấy máu trong người như đông lại vì lạnh giá. Có nghĩa là quyển sổ ấy lọt vào tay Tú Vân rồi. Có thể vì vậy mà mọi người muốn đuổi cô.
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy ngồi im nghe, cô hoài nghi :

- Có thật là anh định làm vậy không ?

- Ô hay. Nếu không như vậy thì tôi bắt cóc con gái ông ta làm gì.
[img]upload/bong-thoi-gian/bong-thoi-gian-7.jpg[/img]

Đan Thụy mở hé mắt. chấp chới trong trạng thái mơ màng. Cô nằm lăn một vòng cho tỉnh táo rồi ngồi dậy.

Căn phòng lạ làm cô sửng sốt nhìn quanh rôÌ nhảy xuống gường. Ngay lúc đó cô phát hiện trong phòng không phải chỉ mình cô mà còn hai gã thanh niên đang ngồi đánh bài dưới sàn nhà, sát bên cánh cửa. Đan Thụy kêu lên một tiếng sợ hãi. Hai tên nọ ngẩng lên, quay lại phía cô rồi cùng buông bài xuống :
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy không nhớ mình về nhà bằng cách nào, cô buông cặp rồi nằm vật ra gường, mắt nhìn đăm đăm lên trần nhà lặng lẽ khóc. không ngờ chiều nay mình trải qua hai cú xốc nghiệt ngã như vậy. Tự nguyện dâng hiến rồi liền đó bị sỉ nhục, hất bỏ. Khoa mà cũng cư xử với cô như vậy thì trên đời này cô còn biết tin ai.
Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới

Đan Thụy buông cặp xuống thảm cỏ. Quay lại ôm cổ Minh Khoa cười hớn hở :

- Thích quá, lần đầu tiên em với anh ở một chổ không có ai. Thật là tuyệt ! Chưa có khi nào em thấy thích thú như vậy. Sao trước đây anh không đưa en đến đây.
Phân trang 4/5 Trang đầu Trang trước 1 2 3 4 5 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]