Tường Vi ngồi nép vào Minh Hiếu, lim dim mắt như tận hưởng làn gió ban mai tinh khiết lùa vào trong xe. Bên cạnh cô, Hiếu cũng nhìn ra bên đường khuôn mặt anh có vẻ thư thái. Anh mỉm cười để yên cho những sợi tóc Tường Vi bay lòa xòa trên vai mình.
Hồi chuông thứ hai vang lên, kiên nhẫn, thúc giục khiến Minh Hiếu không khỏi bực bội . Ai mà dai dẳng thế, anh đã cấm cửa Hồng Thanh từ lâu rồi mà, ngoài cô ta, đâu có ai nghĩ ra được những lý do để làm phiền anh được.
Thái độ lặng lẽ khác thường của bà Hoàng làm Thu Minh để ý. Sau bữa an tối, cô theo bà lên phòng.

Bà Hoàng ngồi thừ ngoài ở salon, trên bàn ngổn ngang những bức ảnh cũ. Cô ngập ngừng lên tiếng:
Minh Hiếu mở ngăn kéo, lấy tấm ảnh Tường Vi đặt lên bàn, ngắm nghía thật lâu. Từ buổi nói chuyện với bà Hoàng đến nay, anh đã hạn chế đến mức tối đa những cuộc thăm viếng, và luôn sống trong nỗi xót xa, khắc khoải với những quyết định của mình . Hiếu thở dài, bất an và rối rắm . Vừa mong đợi Tường Vi bình phục, lại vừa ước ao điều đó đừng xảy ra, để luật sư Kiệt luôn giữ được một vị trí trong tâm trí cô.
Thu Minh sửa lại thế ngồi, liếc sang Tường Vi ngồi bên cạnh đang nhìn đăm đăm xuống mặt đường . Ánh mắt cô cũng di chuyển từ Tường Vi xuống mặt đường và ngược lại.
Phân trang 1/4 Trang đầu 1 2 3 4 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]