Cơn mưa bất chợt đổ xuống thành phố, như hối hả trút cho hết những giọt nước cuối cùng của mùa mưa. Mặt đường loang loáng nước. Nước bắn tung tóe từ những vòng xe quay cuồng. Hàng cây hai bên đường cũng nghiêng ngã dưới những giọt nước. Nhưng đe dọa nhất vẫn là tiếng sâm rít trên không trung.
Vương Lan rời phòng ông Thành, khuôn mặt thanh tú của cô ỉu xìu như con mèo bị cắt râu. Ba mới về hôm qua thì hôm nay lại tìm ra chuyện để mắng cô. Từ đó giờ là vậy, y như rằng mỗi lần ba đi xa về, thì sau khi nhận quà là phải ngồi nghe trách cứ. Mà toàn là những chuyện vặt vãnh cô cho là không đáng. Riết rồi cô cũng không hiểu mình gây ra lỗi gì nữa.
Phân trang 1/1 Trang đầu 1 Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]