Thể Tần ngồi trong phòng khách chờ Phiên Tùng . Gần mười lăm phút vẫn chưa thấy anh ta xuất hiện. Thể Tần biết chắc Phiên Tùng biết cô đến. Cô không hiểu anh ta muốn tránh mặt hay thật sự không thích tiếp cô nữa. Cô nhìn đồng hồ một cách phân vân, rồi quyết định đứng dậy.
- Nhớ đến nghe Đăng . Đưa Thu Hà đến chơi nhé . Lâu quá, dì không gặp nó.

- Dạ.
Mắt Thể Tần bừng lên, răng nghiến chặt lại, nhưng vẫn không hé môi. Hải Đăng không nhìn thấy cử chỉ của cô, giọng anh sắt lại:

- Tối qua, cô gọi hắn đưa về phải không? Đó là cách cô trả lời đó sao? Và hai người đã đi đến đâu tận khuya vậỷ Tôi không tin cô trả thù kiểu đó. Thấp lắm,Thể Tần.
Hải Đăng đẩy cửa cho Thể Tần bước vào, cà hai đưa mắt tim một bàn thích hợp, và đi sát vào một bàn sát cửa sổ. Ở đó có thể nhìn thấy xuống mặt sông và nhìn bao quát qua bên kia sông lấp lánh những ánh đèn rực rỡ.
Hải Đăng trả lời bằng một câu hỏi:

- Cô thấy Thu Hà thế nào ?
Phân trang 1/4 Trang đầu 1 2 3 4 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]