Giáng Hương ngồi tựa cằm trên vai Viễn Phương, tò mò theo dõi những màu áo cưới anh phác họa cho cô. Viễn Phương vẽ xong nét cười anh buông viết xuống, quay lại choàng tay siết ngang người cô, anh cắn nhẹ cánh tay mịn màng của cô:
Giáng Hương phồng môi thổi mạnh những ngọn nến cắm trên ổ bánh 3 tầng tắt ngấm, nhưng tiếng reo cổ vũ và những tiếng hoan hô làm căn phòng ồn ào hẳn lên. Cô cười hân hoan và đặt từng miếng bánh kem vào những chiếc dĩa nhỏ chìa về phía cô.
Lâu lắm rồi Giáng Hương mới diễn cùng chương trình với Diễm Thúy, cô khó mà tìm một thái độ cư xử cho thích hợp, bởi vì Diễm Thúy xem cô như là kẻ thù không muốn đội chung trời. Suốt đoạn đường từ TPHCM ra Vũng Tàu, cô ta ngồi im lìm, gương mặt khó đăm đăm không nhìn đến ai. Nếu phải trả lời ai đó, cô ta khinh khỉnh nhìn đi đâu...Cuối cùng thì các cô gái lánh xa Diễm Thùy như lánh một loại hoa đầy gai nhọn.
Giáng Hương nhìn đồng hồ, đã hơn 5h, cô đứng lên dẹp nhanh sổ sách rồi xuống lầu. Cô chạm trán với Thế Minh ở cầu thang, anh đứng dựa tường như chờ cô.
Giáng Hương kiểm tra lại lần cuối bộ trang phục trên người rồi bước ra sàn. Những tiếng ồ ngạc nhiên, những tiếng xuýt xoa thán phục ở phía dưới cứ bật lên khi cô xuất hiện, đẹp lạ lùng trong trang phục áo cưới, từ vòng hoa cài nghiêng bên đầu đến cả găng tay đều là một mẫu trang quí phái, cổ áo dựng lên bởi một đường ren trắng muốt ôm lấy chiếc cổ một cách trinh nguyên, thân áo không rộng, lắm tôn lên những đường nét thanh tao của khuôn ngực và vòng eo nhỏ nhắn, thế rồi phía dưới lại xòe rộng bởi những lớp vải kim tuyến long lanh, nhìn cô vừa lãng mạn vừa trang trọng. Cô hơi ngẩng mặt lên bước một cách khoan thai ra phía trước, rồi khẽ xoay nghiêng, hơi ngả người ra sau, tay nắm nhẹ lớp áo, nhẹ nhàng đưa nghiêng một bên. Những cử chỉ yểu điệu của cô càng có sức quyến rũ lạ lùng. Phía dưới sân khấu bỗng có những ánh sáng lóe từ đèn flash, chưa có ai được chụp ảnh nhiều như thế bao giờ.
Phân trang 1/2 Trang đầu 1 2 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]