- Mi định tránh mặt anh Giang tới chừng nào?

Thủy Hà hỏi khi cả hai ngồi trên tảng đá to nằm chênh vênh bên bờ biển.
Lan Anh buông giỏ xuống ghế, cô tháo giầy rồi ngã người xuống giường, tay đấm nhẹ nhẹ lên vai :

- Lần này ta ở đây đến chừng nào bị mi đuổi, chán về thành phố lắm.
Lan Anh bước xuống sân khấu , cô khẽ cười với những khán giả hâm mộ đứng đón cô ở lối đi , nhận một vài bó hoa từ họ … Những điều mà cô đã quen , như nụ cười cám ơn quen thuộc trên môi cô khi nhìn họ.

Lan Anh đi ra cổng , cô thờ ơ nhìn thoáng một người đàn ông đang đứng bên cụm hoa kiểng , chỗ hắt ánh đèn . Một chàng trai si tình ai đó . Lan Anh thoáng nghĩ như vậy.
Mỹ Vân bước ra phòng khách cô đứng lại kinh ngạc nhìn đám bạn đang đứng quanh ổ bánh kem ba từng. Cô quay lại, ngỡ ngàng nhìn Thiên Giang. Anh mỉm cười:

- Em nhớ hôm nay là ngày gì không? Bạn em làm sinh nhật cho em đó. Em ra đi.
Tiếp theo là những chuyến lưu diển không dứt của Lan Anh, cô đi miệt mài như muốn tránh xa thành phố. Thậm chí có lúc Hòa Minh cũng không biết cô diễn ở đâu. Quan hệ giữa cô với nhóm bạn ngày càng xa vời. Chỉ có Mai Hương là lúc nào cũng ở cạnh cô.
Phân trang 1/6 Trang đầu 1 2 3 4 5 6 Trang sau Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]