Vài hôm sau, Phúc Thanh lại đến vào buổi trưa dĩ nhiên kèm theo "quân sư" Trường Duy. Tôi tiếp hai người vẫn với thái độ hồ hởi, mềm mỏng. Nhưng xem ra Phúc Thanh chẳng khá hơn lần trước là bao nhiêu, thậm chí còn tệ hơn nữa và Trường Duy mấy lần lắc đầu ngao ngán. Vừa ngồi vào bàn, Phúc Thanh nhìn quanh quất:
Toà nhà đồ sộ của công ty liên hợp nằm chìm trong ánh sáng mờ mờ, chỉ ở tầng lầu hai đèn còn sáng rực, ồn ào tiếng cười nói, âm thanh vẳng xuống tận đường.
Phân trang 5/5 Trang đầu Trang trước 1 2 3 4 5 Trang cuối [ Kiểu hiển thị Trích dẫn | Liệt kê ]